Nhà phố, một kiểu sống quen thuộc của chúng ta, có tên gọi này từ lúc xuất hiện sự chuyển tiếp của cách sống: cư dân rời bỏ căn nhà ở đồng ruộng, trang trại… về sống tập trung trong các thành thị (nhà phố tức nhà ở phố thị). Từ đồng quê rộng rãi đến thành thị vốn có diện tích hạn chế, do đó các căn nhà thường hẹp, phải xây dựa vách vào nhau và hướng mặt ra đường phố hay một lối đi chung.
Chúng ta không biết thời điểm ra đời chính xác của loại nhà này, nhưng cho đến nay, 150 căn nhà phố kiểu Romanesque (một phong cách kiến trúc của Âu châu thời Trung cổ) được bảo quản tại thành phố Cluny vùng Burgundy nước Pháp, được xem là các ngôi nhà phố cổ xưa nhất với tuổi đời lên đến… 800 năm!
Ta cũng cần biết rằng, trên "trường quốc tế", nhà phố có nhiều tên gọi khác nữa. Tên chung chung là Town house (nhà của các thành thị, dịch ra đúng là Nhà phố ), Row house (gọi theo hình thức phân bổ thành hàng của nhà), Terrace house (gọi theo hình dáng nhà hộp phía trước có terrace), Shop house (gọi theo công năng nhà phố có tầng trệt buôn bán) hay Alleyhouse (nhà phố ở trong các hẻm nhỏ)…
Nhưng dù gọi bằng tên gì và tìm cách định nghĩa ra sao, thì tất cả chúng ta hầu như đều sinh ra, lớn lên và hiện vẫn đang tiếp tục sống trong nhà phố (giàu thì nhà phố mặt tiền, vừa thì nhà phố trong hẻm, thấp nữa thì nhà phố ở chung với nhau), chúng ta biết rất rõ nhà phố là gì mà chả cần phải định nghĩa dài dòng.
Vấn đề đặt ra hiện nay là, so với kiểu sống ít nhất đã "già" đến 800 tuổi thì sự phát triển rầm rộ của các toà nhà căn hộ và nhiều cách sống mới thời gian gần đây như: căn hộ loft hay studio, căn hộ penthouse, biệt thự song lập, đơn lập…, là quá "dữ dội", nên nhiều người đã vội vã kết luận là "cách sống nhà phố đã bắt đầu cáo chung" hay "chẳng còn gì để sáng tạo trong kiến trúc nhà phố thường được dè bỉu là nhà hộp", hay "cách sống căn hộ ưu việt hơn cách sống nhà phố"…